Dưới lăng kính nhân học và nữ quyền, các nàng tiên hoang dã có thể được hiểu là di sản của thời đại mẫu hệ – khi phụ nữ là trung tâm của cộng đồng và tôn giáo. Họ không chỉ là đối tượng chiêm ngưỡng mà còn là chủ thể hành động: chữa lành, truyền dạy tri