Bách Gia Lạc là một khái niệm có thể hiểu là “trăm nhà cùng vui” hoặc “trăm dòng tư tưởng cùng tồn tại trong hòa bình và tôn trọng lẫn nhau”. Thuật ngữ này xuất phát từ triết học cổ đại phương Đông, đặc biệt là thời Chiến Quốc, khi hàng trăm trường phái