Khái niệm “trách nhiệm đạo đức hậu hiện đại” (Bauman, 1993) cho rằng sự phát triển không thể tách rời với luân lý. Midas, trong sự hối hận muộn màng, đã trở thành một điển hình của chủ thể thất bại trong việc tích hợp đạo đức vào quyền lực. Cánh tay của