Những câu thơ ấy cho thấy trăng không trách con người, chỉ lặng lẽ hiện diện, khiến con người giật mình khi nhận ra mình đã từng vô tâm, quên đi những giá trị cũ.Trong tâm thức người Việt, ánh trăng gắn liền với nỗi nhớ quê, nhớ nhà, nhớ người thân. Với