Việc nhìn thẳng vào dòng sông ấy, thừa nhận sự tồn tại của nó trong cuộc đời và tâm hồn, chính là bước đầu tiên để chúng ta hiểu rõ hơn về bản chất của mình – rằng ta không chỉ sống sót sau những vết thương, mà còn có thể sống đẹp hơn từ trong đau khổ.