Trong kỷ nguyên phong kiến của châu Âu, các vương quốc và lãnh chúa cũng đã sử dụng chiến tranh, hôn nhân chính trị và các liên minh để giữ vững quyền lực của mình. Từ đó, khái niệm “Chúa tể” không chỉ là một người đứng đầu mà còn là một chiến lược gia,