Câu thơ này thể hiện một chân lý giản dị mà sâu sắc: dù con người có thay đổi, có vô tình quên lãng thì ánh trăng – biểu tượng của những giá trị đạo đức, của lòng bao dung – vẫn luôn hiện hữu, tròn đầy, không phán xét. Nó như lương tri trong mỗi con ngư