Trong suốt lịch sử, các pharaoh Ai Cập đã coi sông Nile như một “dòng sông linh thiêng”, là nguồn tài nguyên vô giá giúp họ duy trì quyền lực. Sự thống trị của pharaoh phụ thuộc vào khả năng kiểm soát sông Nile, từ việc xây dựng đê điều, cải tạo đất đai