“Mạt chược điên” không chỉ là một hiện tượng cá nhân mà là một vấn đề xã hội. Nó phản ánh sự khủng hoảng trong lối sống, sự thiếu hụt kết nối tinh thần và sự buông lỏng trong giáo dục cũng như quản lý. Việc nhận diện và hành động kịp thời là trách nhiệm