Thay vì chỉ xem Kim Bình Mai là một tác phẩm dâm thư, phần hậu truyện đặt lại vấn đề một cách nghiêm túc hơn. Nó cho thấy khả năng văn học trong việc phản ánh sự tha hoá, phục sinh và chuyển hóa tâm linh. Nhờ đó, Jin Ping Mei dần được nhìn nhận như một