Trong các triều đại phong kiến, hậu cung là nơi tập trung nhiều phi tần, nhưng quyền lực thực tế chỉ nằm trong tay một số ít người được sủng ái hoặc sinh được hoàng tử. Hệ thống phân cấp khắc nghiệt và sự thiếu ổn định trong tình cảm của hoàng đế đã tạo