Trong tâm thức phương Đông, vẻ đẹp thiên nhiên không nằm ở sự hùng vĩ, mà ở sự hài hòa: một bông sen nở trong đầm lặng, một chiếc lá vàng rơi chậm trong gió thu. Cái đẹp thiên nhiên là tấm gương phản chiếu tâm hồn con người – khi tâm an, cảnh cũng an.3.