Trong kết cấu này, thời gian không tuyến tính mà xoắn ốc – nơi người hành trình kết thúc nhưng đồng thời cũng bắt đầu một chu kỳ mới. Vua Ngọc Lục Bảo không phải là điểm đến, mà là biểu tượng của giai đoạn chuyển hóa hoàn chỉnh – cái chết của cái cũ và